Sắc Yêu Ngọt Ngào
Phan_21
Chương 32
Trần Chi Thành có chút không thể lý giải tình huống trước mắt, kinh ngạc nói: “Tôi là bạn của cô ấy. Anh là?”
Lục Xuyên ôm khư khư thắt lưng Kim Hạ, khóe miệng cười, nhìn chằm chằm Trần Chi Thành ánh mắt lại lạnh lẽo: “Tôi là bạn trai cô ấy.” Anh nhớ rõ người này, chẳng phải là người ở nhà ga lần trước, người cô thích.
Bạn bè, bạn trai, cùng lắm chỉ khác nhau một chữ, quan hệ lại cách nhau rất lớn, Trần Chi Thành sửng sốt, hơi cúi đầu: “Xin chào.”
Kim Hạ giãy Lục Xuyên ra, giải thích với Trần Chi Thành: “Không có, anh ta không phải là bạn trai Hạ, Thành đừng nghe anh ta nói bừa.”
Trần Chi Thành lại sửng sốt, nửa tin nửa ngờ hơi cúi đầu, không rõ hai người trước mắt rốt cuộc gọi lá cái gì nữa.
Lục Xuyên thấy cô vội vã làm sáng tỏ, sắc mặt nhất thời trầm xuống, dùng sức cầm cổ tay mảnh khảnh của cô, kéo cô về phía mình, ôn nhu cười: “Hả? Anh không phải bạn trai em? Vậy chúng ta mỗi ngày ngủ chung một chỗ tính là cái gì?”
Trần Chi Thành nghe vậy cứng người một lát, một nơi nào đó ở ngực, bắt đầu khó chịu. Anh chỉ biết cô có bạn trai, lại không nghĩ đến đã tiến triển đến mức sống chung.
Kim Hạ không nghĩ đến anh lại ở trước mặt người ngoài nói ra những lời này, hơi giận kéo tay của anh ra: “Chúng ta đã chia tay được không?”
Lục Xuyên ngoảnh mặt làm ngơ với lời nói của cô, ngược lại sắc bén nhìn chằm chằm Trần Chi Thành, tất nhiên cũng không bỏ qua trên mặt anh ta chợt cứng ngắc, thì ra thằng nhóc này cũng có hứng thú với cô, xem ra là tình địch. Nếu chính mình mặc kệ không can thiệp vào bọn họ, một cái tình chàng, một cái ý thiếp, dùng không bao lâu sẽ ở cùng một nơi.
Lại bắt lấy cổ tay Kim Hạ, anh cứng rắn kéo cô vào lòng, từ phía sau ôm chặt cô, nói với Trần Chi Thành: “Chúng tôi cãi nhau, cô ấy chơi trò trẻ con rời nhà trốn đi với tôi, cô nhỏ này, tính tình vẫn luôn quật cường như vậy.”
Kim Hạ không nghĩ đến anh lại nói như vậy, nhất thời không thể nào giải thích, lại cảm thấy càng nói càng sai, liền giãy dụa nói: “Anh buông trước, từ từ rồi nói chuyện.”
Hai cánh tay Lục Xuyên giống như thép gắt gao buộc chặt cô, tiếp tục tán gẫu với Trần Chi Thành: “Trước kia lúc đi học, tính tình cô ấy cũng kém như vậy sao?”
Trần Chi Thành cười cười: “Không có, trước kia tính cách cô ấy tốt lắm, cũng không có bày ra tính tình trẻ con.”
“Thật sao?” Lục Xuyên nhíu mày: “Xem ra đều là do tôi nuông chiều cô ấy quá.”
Kim Hạ còn đang giãy dụa, bất đắc dĩ trên chân mang giày cao gót 8 phân, hoàn toàn khó chịu, tránh nữa ngày cũng tránh không được, lại không dám cao giọng ồn ào, khiến cho các vị khách phía trước chú ý.
Lục Xuyên ôm cô, giống như ôm đứa trẻ nhỏ không có việc gì tiếp tục tán dóc: “Đúng rồi, còn chưa có hỏi anh họ gì? Tôi gọi Lục Xuyên, Lục trong lục Địa, Xuyên trong sơn xuyên (núi sông).”
Trần Chi Thành. Nhĩ đông trần, chi trong chi hồ giả dã, thành trong thành trì.”
(AN: chi, hồ, giả, dã là trợ từ dùng trong văn ngôn, để diễn tả bài văn hoặc lời nói không rõ ràng)
Nghe tiểu Hạ nói, anh là bạn học của cô ấy à, sau này có rảnh đến nhà chúng tôi ăn cơm, bạn học cũ cũng nên gặp mặt nhiều.”
Trần Chi Thành cười cười, không nói tiếp. Lục Xuyên mỗi lần mở miệng là chúng tôi, nghe khiến Kim Hạ cả người không thoải mái, liền tiếp tục giãy dụa: “Anh rốt cuộc đến đây làm gì?”
Lục Xuyên vẻ mặt chính trực: “Anh đến tìm em đó, thuận tiện làm quen với bạn em.”
Kim Hạ cảm thấy làm trò trước mặt Trần Chi Thành, cùng Lục Xuyên chia tay căn bản không rõ ràng lắm, lại không tiện ở trong này cùng anh tranh chấp, đành phải lùi một bước: “Có gì chúng ta đi ra ngoài đâu đó nói đi, ở đây nhiều người đấy.”
Lục Xuyên suy nghĩ một lát, buông cánh tay gông cùm xiền xích thắt lưng cô, Kim Hạ quay lại nói với Trần Chi Thành: “Hạ và anh ấy đi ra ngoài nói chuyện chút, lát nữa trở lại tìm Thành.”
Trần Chi Thành gật đầu: “Được.” Anh để ý trên ngực Lục Xuyên gài hoa tươi, đó là người có tiếng tăm trong nước có thể đeo, này nói, anh ta không phải đồng nghiệp công ty Kim Hạ, mà là đến tham dự đấu giá, một người có thân phân địa vị.
Lục Xuyên cũng không có buông tha, bắt lấy giấy thông hành phóng viên truyền thông trước ngực Trần Chi Thành, khẩu xà tâm phật liếc mắt cảnh cáo Trần Chi Thành một cái, thế mới kéo Kim Hạ đi ra ngoài.
Mặc dù đi ra từ phía sau hội trường, vẫn có mấy vị khách gần đó phát hiện, quay đầu đánh giá bọn họ, khóe mắt Kim Hạ nhìn thấy, rất nhanh xoay sang hướng khác che mặt đi, vội vàng đi theo bước chân Lục Xuyên. Cô biết tốc độ truyền bá của tin đồn, giờ phút này thầm nghĩ chạy nhanh rời khỏi hội trường cho xong chuyện.
Vừa chạy ra khỏi cửa lớn, Kim Hạ liền bỏ tay của anh ra: “Tìm tôi có chuyện gì?”
“Sao vậy, tức giận?” Lục Xuyên kéo bạc môi lên: “Em sợ cậu ta biết tôi là bạn trai em như vậy?”
“Bạn trai gì?” Kim Hạ không nói gì: “Tôi và anh có loại quan hệ này sao?”
“Bằng không em muốn tôi nói như thế nào? Tôi bao nuôi em?”
“Anh…!” Kim Hạ tức không chịu nổi: “Đáng lẽ lấy lập trường của anh, vốn không có quyền lợi bá đạo, chuyện này không liên quan đến anh.” Đều đã ngưng hẳn quan hệ, anh còn chạy đến càn quấy làm gì?!
Lục Xuyên thấy cô rất tức giận, cũng có chút sầu: “Sao, em thật đúng là tính kết giao với người đó?”
Kim Hạ không định giải thích với anh: “Tôi nói, tôi với ai, muốn thế nào, không liên quan đến anh.”
Lục Xuyên một ngụm tức giận nghẹn ở ngực, ánh mắt bốc lửa đến nơi, cô nhỏ này này sau khi tách khỏi anh, không chỉ khẩu khí nói chuyện trở nên lạnh như băng, còn một lời một câu không liên quan đến anh, rốt cuộc quan hệ của anh với cô có xa lắm không.
Hừ lạnh một tiếng, anh nhíu mày: “Em cảm thấy hắn nếu biết chân tướng giữa em và tôi, còn có thể thích em?”
Kim Hạ trầm mặc chốc lát: “Có lẽ sẽ không .”
Dừng một chút, cô nói: “Người tốt đến mấy, chung quy vẫn có chút hẹp hòi, cho nên cho dù anh ta không thích tôi, tôi cũng hiểu được, anh đã nói phải giữ lời.”
Khẩu khí lãnh đạm như khói nhẹ kia, điều này lại đến phiên Lục Xuyên trầm mặc, Kim Hạ đợi một lát, không thấy anh lên tiếng, liền nói: “Anh không còn việc gì, vậy tôi vào trước.”
Lục Xuyên sứng sốt, theo bản năng giữ chặt cánh tay cô: “Có chút việc.” Ở trong hội trường, anh vốn chỉ định từ xa liếc nhìn cô một cái, không nghĩ đến lại thấy cô và Trần Chi Thành vừa nói vừa cười, anh thật sự không nhịn được xuất hiện, căn bản không có nhớ chuẩn bị cớ gặp mặt, bây giờ các loại lý do thoái thác nhanh chóng hiện lên trong đầu anh, anh trực giác chọn một cái: “Ba em bọn họ khi nào chuyển đi?” Nói xong liền hối hận.
Kim Hạ hơi trầm mặc, lộ vẻ mặt khó xử, gần đây cô rất bận rộn, không có thời gian tìm phòng trọ: “Thật xin lỗi, cuối tuần này rảnh tôi sẽ đi tìm phòng cho thuê, tranh thủ tuần sau chuyển đi. Nếu anh sốt ruột dùng phòng, tôi sẽ để cho bọn họ vào ở khách sạn trước cũng không thành vấn đề.”
Lục Xuyên lắc đầu: “Không có gì, cứ ở đó đi.”
“Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ mau chóng đưa bọn họ chuyển ra ngoài, sẽ không chậm trễ thời gian của anh.”
“Tôi không có ý thúc giục em.” Lục Xuyên hơi khó xử: “Thật ra, các người có thể không chuyển ra, dù sao phòng tôi để không cũng không ai ở, cũng không cho người khác thuê.”
Kim Hạ cân nhắc một lát, vẫn nhẹ nhàng lắc đầu: “Cảm ơn hảo ý của anh, bất quá vô duyên vô cớ, tôi cuối cùng vẫn cảm thấy không tiện lắm. Lại nói, nếu vợ anh biết, trong lòng cũng không khỏi tức giận.”
“Cô ấy sẽ không quản tôi.”
Kim Hạ cười nhẹ: “Vậy anh coi như là tôi sợ cô ấy tức giận đi.”
Lục Xuyên không nói gì, một đề tài chấm dứt, nhất thời lại không thể nghĩ ra được một vấn đề hay, hai người trong lúc đó liền rời vào trầm mặc.
Kim Hạ đột nhiên nhớ đến chuyện này: “Đúng rồi, sau này ba tôi lọc thận cũng không đi đến bệnh viện, cảm ơn lúc trước anh sắp xếp giúp tôi.”
Lục Xuyên nhìn cô một cái, cảm giác đặc biệt phức tạp: “Được.” Anh trước kia nói tàn nhẫn, đều chỉ là uy hiếp, chưa từng thật sự nghĩ muốn đuổi cùng diệt tận cô, nhưng cô dường như hạ quyết tâm muốn cấp tốc lui khỏi sinh mệnh anh.
Kim Hạ nghĩ lại nghĩ, cũng không có gì để nói: “Vậy tôi vào trước.”
Lúc xoay người, Lục Xuyên một phen giữ chặt cô: “Chờ chút, em để quên một thứ, theo tôi trở về lấy.” Anh không muốn để cô ở cùng một chỗ với tay phóng viên kia.
Kim Hạ cân nhắc một lát, không biết cô để quên cái gì: “Cái gì vậy?”
“Em theo tôi trở về thì biết.”
Kim Hạ đắn đo một lát, đẩy tay anh ra: “Nếu tôi đã bỏ lại, vậy nhất định là vật không quan trọng, anh thay tôi ném đi.”
Lục Xuyên cả người cứng đờ, tiếp theo bước một bước dài chắn ở trước người cô: “Em với tôi, chẳng lẽ không còn gì khác để nói sao?”
Kim Hạ trầm tư một lát, ngẩng đầu mỉm cười: “Tôi chúc anh tân hôn khoái hoạt”
Lục Xuyến chỉ cảm thấy yết hầu căng thẳng, có cái muốn nói, lại không nói nên lời, Kim Hạ vòng qua bên người anh, nhẹ nhàng đẩy cửa lớn hội trường ra.
Trần Chi Thành xa xa thấy Kim Hạ tiến vào, lập tức vẫy tay với cô, Lục Xuyên theo sau đi vào, trơ mắt nhìn cô đi về phía Trần Chi Thành, lại vô lực ngăn cản. Cưỡng bức cô đã không đủ lực uy hiếp, tiền tài đã đánh mất tính dụ hoặc, bây giờ ngay cả muốn cùng cô vui vẻ nói chuyện, đều thành chuyện so với lên trời còn khó hơn, thế này anh mới ý thức được, với cô mà nói anh, đã không còn là gì cả, trước kia còn có thể miễn cưỡng tính là ông chủ, bây giờ chắc là, người quen.
Kim Hạ trở lại bên người Trần Chi Thành, có chút xấu hổ: “Ngượng ngùng, vừa rồi khiến Thành chê cười.”
Trần Chi Thành có chút tò mò thân phận Lục Xuyên, nhưng trực tiếp hỏi cô, lại có vẻ hơi bà tám, vẫn quyết định tìm một cơ hội hỏi sư phụ: “Không có gì, yêu đương cãi nhau, thật bình thường.”
“Không phải cãi nhau, thật đã không cùng chung một chỗ.” Kim Hạ thở dài: “Không nói đến anh ta, ngẫm lại nên tìm chỗ nào ăn cơm.”
Trần Chi Thành lấy di động ra: “Thành xem lời bình của mọi người, xem có đề cử gì.”
Kim Hạ nhìn qua màn hình của anh, hai người anh một câu tôi một câu, nhỏ giọng thảo luận đồ ăn, bàn bạc còn chưa có kết quả, bên cạnh lại vang lên thanh âm: “Kim Hạ.”
Hai người đồng loạt ngẩng đầu, Rebecca đứng trước mặt bọn họ, nói với cô: “Hội đấu giá lát nữa sẽ xong, cô theo tôi.”
Kim Hạ không biết lại còn công việc, nói với Trần Chi Thành: “Hạ phải đi làm việc trước, trở về nói sau.”
Trần Chi Thành gật đầu: “Được, Hạ đi làm việc đi.”
Rebecca dẫn Kim Hạ đến bên cạnh Hướng Nam, tầm mắt Hướng Nam dừng ở một phương hướng nào đó, hơi nghiêng mặt: “Đợi lát nữa cô đi theo tôi, nhận thức nhiều người một chút, đối với cô mới có lợi.”
Kim Hạ đứng ở phía sau bên cạnh anh ta, hơi có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng: “Được.”
Lời nói tổng kết cuối hội đấu giá do Hướng Nam tự mình làm. Sau khi xuống, anh ta đến bên người Kim Hạ, hơi hơi cong cánh tay, ánh mắt ý bảo choàng tay dẫn cô đi.
Đoán không ra dụng ý của anh ta, trong lòng Kim Hạ cảm thấy sợ hãi sâu sắc, khách mời tập trung trong hội trường, trang phục thơm ngát mái tóc bóng loáng, người nào không phải là người có danh dự uy tín, mà Hướng Nam là chủ hội đấu gái từ thiện, càng là tiêu điểm trong tiêu điểm, nếu lúc này cô đi bên cạnh anh ta, theo anh lượn vòng quanh khách mời, cô không thể nghi ngờ trở thanh tấm bia trong mắt mọi người, bị tên đâm vào thương tích đầy mình.
Đối vớ cử chỉ này của Hướng Nam cô cũng không lý giải được ý tốt với cô, không biết vì sao, ngược lại cô lại cảm thấy ở dưới toàn cục, cô chỉ là một quân cờ trong tay của anh ta, bị anh tùy ý chơi đùa trong tay, cô lại không thể phản kháng nữa phần.
Bất đắc dĩ hít sâu, lại chậm rãi thở ra, cô nhẹ nhàng nâng tay trái lên, lễ phép vòng qua khuỷu tay Hướng Nam, anh dẫn dắt cô, vững bước đi vào giữa sân, bắt đầu nói chuyện với gương mặt xa lạ.
Cô chưa từng trải qua trận chiến lớn như vậy. Có thể đến giúp đỡ hội đấu giá, đã vượt qua tưởng tượng của cô, giống như cô hầu mặc trang phục vải thô xấu xí, trong lúc cửa mở hé, rình coi vũ hội cung đình xa hoa lãng phí trong đó. Nhưng bây giờ cửa lớn mở ra, cô bị đẩy mạnh vào trong, cho dù đã thay trang phục hàng hiệu thế giới, tim vẫn chống đỡ không nổi chuyện cô không có kinh nghiệm.
Cô cảm thấy không biết theo ai.
Chỉ có thể kiên cường giữ nụ cười trên mặt, nỗ lực giữ gìn lễ phép phong độ.
Lục Xuyên xa xa cảm thấy Hướng Nam dẫn Kim Hạ lượn quanh giữa các chính trị thương gia, đường cong trên bạc môi dần dần cứng lại, Anh ta biết rõ Kim Hạ là phụ nữ của anh, còn cố ý phách lối mang theo bên người, cử chỉ này có ý gì?
Lượt bớt suy nghĩ, anh liền bước nhanh qua, chặn ở trước mặt hai người: “Chủ tịch Hướng hứng trí quá hay không, còn mang nhân viên của mình đi ra làm quen.” Anh cố ý nhấn mạnh hai chữ nhân viên.
Kim Hạ thấy Lục Xuyên, bước chân thoáng dừng lại, tầm mắt đảo qua bên cạnh anh, vẫn chưa thấy tung tích Lâm Tịch, Hướng Nam mỉm cười không có tiếp chiêu: “Không biết cục trưởng Lục có chọn được món đồ gì không?”
Tầm mắt Lục Xuyên khóa trên người Kim Hạ: “Tôi theo vị hôn thê đến, chọn hay không chọn tôi cũng không rõ lắm.”
Ánh mắt anh có chút nóng rực, Kim Hạ bị anh nhìn cả người có chút không tự nhiên, liền hơi cúi đầu xuống chút, tránh tầm mắt giao với anh. Lục Xuyên phát hiện trốn tránh của cô, cong khóe môi, tầm mắt chuyển sang người Hướng Nam: “Không biết chủ tịch Hướng có thời gian theo tôi uống hai chén hay không?”
“Cục trưởng Lục đã mời, tôi tất nhiên có thời gian.” Hướng Nam thấy con cá mắc câu, liền khẽ vuốt lên cánh tay Kim Hạ khoát lên tay hắn, nghiêng người hướng bên tai cô nói: “Tôi và cục trưởng Lục có chuyện muốn nói, cô tránh ra một chút.”
Từ góc độ của Lục Xuyên nhìn, tư thế hai người thầm thì cực kỳ ái muội, hơn nữa tay Hướng Nam còn bao lấy tay cô, làm cho anh nhìn mà hàm răng nghiến chặt, muốn tiến đến kéo hai người bọn họ ra.
Kim Hạ đợi Hướng Nam nói xong, liền rút tay lại, không nhìn Lục Xuyên, trực tiếp xoay người đi đến bên Rebecca. Hướng Nam bày ra tư thế mời Lục Xuyên, hai người đồng thời đi đến phòng bên cạnh.
Đóng cửa lại, Hướng Nam hỏi: “Không biết cục trưởng Lục có gì chỉ giáo?”
Không có người ngoài ở đây, Lục Xuyên cũng không vòng vo: “Anh biết rõ Kim Hạ là người phụ nữ của tôi, làm vậy là có ý gì?” Hướng Nam anh ta có bao nhiêu phụ nữ có thể dẫn, liền cố ý dẫn cô?
Hướng Nam thoáng trầm ngâm, quyết định đi thẳng vào vấn đề: “Tôi hy vọng cục trưởng Lục có thể từ bỏ đám cưới chính trị.”
Chương 33
Muốn anh buông tha cho đám cưới chính trị? Lục Xuyên hơi giật mình, nhưng thật ra có chút tò mò: “Vì sao?”
Hướng Nam dựa vào tường, nặng nề cười: “Từ bỏ đám hỏi, mới có lợi cho ngài cục trưởng Lục và tôi.”
“Hả?” Đuôi lông mày Lục Xuyên nhíu lại, ngồi xuống ghế sofa: “Nguyện nghe giải thích.”
“Với tôi mà nói, nếu ngài từ bỏ đám hỏi, lợi ích của tôi là Lâm Tịch.”
Lục Xuyên ngoài ý muốn nhướng mày, lộ ra biểu tình đang suy nghĩ, như phát hiện ra chuyện gì thú vị, thì ra anh ta và Lâm Tịch…
“Nhưng sao anh không đi tìm cô ấy nói, cầu xin cô ấy đừng lấy tôi?”
Hướng Nam biểu tình khó chịu cùng chua xót: “Cô ấy không chịu gặp tôi, cũng sẽ không tiếp tục nghe tôi.”
“…” Khó trách sau đó Lâm Tịch lại quyết định chấp nhận đám cưới, thì ra là gây gỗ mâu thuẫn với Hướng Nam.
Lục Xuyên ôm lấy hai tay, môi mỏng cong lên. “Tôi đây có cái gì tốt? Anh nên biết, tôi và Lâm Tịch đã phát thiệp mời, bây giờ tên đã lên dây, không thể không bắn.”
Hướng Nam từ lý do của anh ít nhiều nghe ra có chút bất đắc dĩ, không phải muốn kết hôn mà là bị tình thế trước mắt ép buộc, đâm lao đành phải theo lao: “Tôi hiểu được tình cảnh cục trưởng Lục, nhưng chuyện giải trừ hôn ước này, mặc dù khó làm, nhưng không phải là không làm được.”
“Điểm ấy tôi đồng ý.” Ngón tay thon dài của Lục Xuyên theo tiết tấu gõ nhẹ lên trên tay vịn sofa: “Nói thử ích lợi của tôi, xem có đáng giá hay không.”
“Ưu việt thứ nhất, là tôi có nhờ đến anh, tất nhiên sẽ không để cho anh hy sinh vô ích. Bất luận là bất động sản, hay là cổ phiếu Nhân Hằng, hay là tiền mặt, chỉ cần cục trưởng Lục mở miệng, tôi đều có thể thỏa mãn.” Hướng Nam hơi ngừng lại: “Huống chi, chỉ là đám hỏi chính trị, không nhất thiết phải là Lâm Tịch, danh gia vọng tộc trong thành, muốn liên thủ với nhà họ Lục cường thế, chỉ sợ không ít.”
“Nhưng Lâm Tịch là lựa chọn tốt nhất.” Khóe miệng Lục Xuyên kéo ra một độ cong rất nhỏ: “Lợi ích thứ hai?”
Hướng Nam nâng cánh tay lên, sửa sang lại cúc áo dưới cổ tay áo, thay sang biểu tình vui vẻ : “Cục trưởng Lục không phải hỏi tôi vì sao dẫn Kim Hạ bên người sao? Bây giờ tôi có thể trả lời anh, tôi chẳng qua chỉ muốn thử một chút, địa vị của Kim Hạ ở trong lòng anh. Nếu anh không cần cô ấy, chắc chắn sẽ không chất vấn nguyên nhân tôi dẫn cô ấy theo.”
Lục Xuyên ngẩn ra, thế mới ý thức được hành vi của mình ở trong mắt người khác, giải đọc ra cái dạng này.
Nhưng lúc ấy, anh thật không có suy nghĩ trước sau, bằng trực giác liền làm như vậy, nếu đổi lại bình thường, anh sẽ không lạnh tĩnh như vậy.
Vốn dĩ anh định nhịn một chút xem cô như tờ giấy bay qua, ai biết sẽ gặp lại ở hội đấu giá tối nay. Mãi cho đến khi tầm mắt giao với cô trong nháy mắt, anh mới hiểu được nhung nhớ đến điên cuồng.
Một cảm xúc ở ngực đánh thẳng về phía trước, giống như sắp bùng nổ, cơ hồ anh phải khắc chế thần kinh đều áp đoạn, anh thật sự thiếu chút nữa, sẽ kéo tay cô dẫn đi.
Mà bây giờ khiến cho anh cảm thấy hoảng hốt, là người đàn ông gọi là Trần Chi Thành kia, rõ ràng chỉ là một phóng viên nhỏ, lại có thể làm cho mặt cô giãn ra như vậy.
Mà cô, chưa bao giờ từng thoải mái cười như vậy ở trước mặt anh.
Tư điểm chỗ, Lục Xuyên không khỏi có chút phẫn nộ, chẳng lẽ chính mình lại làm gánh nặng như vậy cho cô sao?!
Hướng Nam thấy anh trầm mặc sau một lúc lâu, nên thanh thanh cổ họng: “Cho nên, lợi ích thứ hai, chính là anh có cơ hội, có thể khiến Kim Hạ một lần nữa trở lại bên người anh.”
Lục Xuyên thu hồi suy nghĩ, đánh giá cao thấp Hướng Nam một lát, thần sắc phục hồi như thường:“Nếu chủ tịch Hướng hướng về phía Lâm Tịch đến, nói vậy mưu kế này cũng không phải ngày một ngày hai, buổi tối Kim Hạ xuất hiện ở đây, nhất định không phải là ngẫu nhiên.”
Hướng nam mỉm cười: “Đúng là tôi cố ý an bài.”
Đồng tử Lục Xuyên hơi co lại ánh mắt bén nhọn. “Tôi đây có thể hợp lý hay không khi hoài nghi, nguyên nhân làm cho Kim Hạ rời khỏi tôi, cũng là chủ tịch Hướng một tay thâu tóm mọi việc?”
Hướng Nam cũng không phủ nhận: “Cô ấy rời khỏi anh, đối với anh là chuyện tốt.”
“Tôi không thích bị người khác âm thầm lợi dụng như vậy.” Lục Xuyên đang cười, ánh mắt lại lạnh lẽo.
“Thực xin lỗi, tôi là bất đắc dĩ. Nếu cô ấy không rời khỏi anh, tôi liền ít đi một ưu thế bàn chuyện hợp tác với anh.” Hướng Nam cười ôn hòa, giống như miếng ngọc thô ấm không mang theo tạp chất: “Nếu cục trưởng Lục độc thân, Kim Hạ lại mất đi công tác, tôi nghĩ cô ấy sẽ nguyện ý trở lại bên cạnh anh.”
Tầm mắt Lục Xuyên có chút buôn lỏng, lại lập tức nghĩ đến cái gì, Hướng Nam là một con rắn độc, nếu anh ta lên kế hoạch này đã lâu, nhất định đã chuẩn bị chu toàn: “Nếu tôi cự tuyệt đề nghị của anh thì sao?”
Hướng Nam trầm mặc một lát, mới chậm rãi nói: “Vậy phải xem cục trưởng Lục trân trọng Kim Hạ bao nhiêu.”
Nghe vậy, ánh mắt Lục Xuyên dần dần sắc bén lên, giống như lộ ra lưỡi dao sáng lạnh, tôi luyện trên quan trường liền nghe một hiểu 10, anh ước chừng đã đoán được tính toán của Hướng Nam. Trái tim cứng rắn nếu có một chỗ mềm mại, đó liền thành nhược điểm công kích.
“Kim Hạ cô gái nhỏ này, ngược lại thập phần thú vị, tôi cũng rất thích cô ấy, cho nên không muốn làm chuyện tai hại gì với cô ấy, nhưng, tôi lại không thể không có Lâm Tịch.” Tạm dừng chút, thanh âm Hướng Nam bắt đầu trở nên lạnh lẽo: “Mất đi ngọn núi dựa vào là anh, công tác ở Nhân Hằng chính là toàn bộ hy vọng của Kim Hạ, nói cách khác, cô sống hay chết , nay nằm trong tay tôi. Anh là người có vị trí cao, hẳn hiểu được, trong tay có được nguồn nhân lực, muốn đùa giỡn một người mạng như con kiến, là một chuyện dễ dàng cỡ nào.”
Thấy lạnh cả người dọc theo cột sống, chậm rãi tràn ra khắp lưng Lục Xuyên: “Anh định làm gì với cô ấy?”
“Việc có thể làm với cô ấy, rất nhiều, thủ đoạn trong vòng luẩn quẩn này, chắc hẳn so với tôi cục trưởng Lục còn rõ ràng hơn. Huống hồ, người giãy dụa trên con đường sinh tồn như cô ấy, rơi vào tuyệt vọng liền sụp đổ, liền bản thân mình cũng chỉ có một bước sa chân. Nếu cục trưởng Lục trân trọng cô, vậy sẽ không muốn cô trở nên như vậy.”
“Anh đây là, đang uy hiếp tôi?”
“Không dám, tôi chỉ đang cung cấp lưạ chọn cho cục trưởng Lục. Nếu anh có thể hợp tác với tôi, từ bỏ đám cưới, vừa có thể nhận được hồi báo lớn về kinh tế, cũng có thể lấy lại người phụ nữ của anh. Nếu anh cố ý muốn bắt người phụ nữ của tôi không thả, tôi đây cũng chỉ có thể giữ lấy người phụ nữ của anh không thả. Chẳng qua không giống là, người phụ nữ của tôi cho dù không có tôi làm hậu thuẫn, cũng có cha cô ấy thị trưởng Lâm làm hậu thuẫn, ngược lại, người phụ nữ của anh thì không như vậy, cô ấy cái gì cũng không có.”
Lục Xuyên vẻ mặt u ám, giống như quỷ khóc từ địa ngục trở về, âm thầm nhìn chằm chằm Hướng Nam: “Anh dám can đảm thương tổn một sợi tóc của cô ấy, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho anh.”
Hướng Nam thấy đã chọc giận anh, ý tứ chính mình cũng đã truyền đạt đúng chỗ, ngữ khí liền thuận tiện chuyển sang mềm mại: “Cục trưởng Lục là người thông minh, nói vậy cũng hiểu được, người làm ăn giống như tôi, chú trọng nhất cùng người trong chính phủ như ngài hợp tác, không đến vạn bất đắc dĩ, tuyệt sẽ không đưa ra hạ sách này, còn hy vọng cục trưởng Lục còn thật sự suy nghĩ một chút đề nghị của tôi.”
Lục Xuyên trầm mặc ngồi ở trên sofa, nhìn chằm chằm Hướng Nam. Nếu anh ta dám nói như vậy với chính anh, hiển nhiên bất cứ giá nào, xem ra nhất định phải có Lâm Tịch, như vậy uy hiếp này, cũng liền không phải là nói chơi, mà là thật sự.
Nghĩ đến tình cảnh Kim Hạ, anh cảm thấy thập phần lo lắng, trong ngành kinh tế bất động sản, theo sau một thành công là vạn xác khô, Hướng Nam đã có năng lực đứng trên đỉnh cao nhất của chồng chồng chất chất xương khô, tất nhiên có thủ đoạn tàn ác hung bạo này, nếu anh ta thật tình sẽ đối phó với Kim Hạ…
Anh không dám nghĩ tiếp.
Mặc kệ anh thống hận bị người khác uy hiếp, nhưng cẩn thận cân nhắc tiếp, bây giờ anh xác thực bị vây vào hoàn cảnh xấu. Kim Hạ ở ngoài sáng, Hướng Nam ở trong tối, cái gọi đao rõ dễ tránh tên lén khó phòng, cho dù chính anh có tâm bảo hộ cô, chung quy cơ hội Hướng Nam xuống tay vẫn nhiều hơn một ít, huống hồ bây giờ cô hẳn tín nhiệm Hướng Nam, ngược lại sẽ không nghe anh, kể từ đó, sự tình liền trở nên khó giải quyết.
Chậm rãi sửa sang lại hoa Kim Hạ gài lên ngực, Lục Xuyên đứng lên, đi ra ngoài cửa trước: “Chờ tôi suy nghĩ xong, sẽ liên hệ với anh.”
*
Sau khi hội đấu giá kết thúc, Kim Hạ thay thường phục, cầm theo lễ phục cho thuê của Rebecca, để lên ghế sau của xe cô: “Cô sống ở đâu, tôi chở cô về.”
Kim Hạ xua tay: “Không cần đâu chị Rebecca, em có hẹn với bạn rồi.”
Rebecca ngồi vào ghế điều khiển: “Được, vậy tôi đi trước, hôm nay vất vả cho cô.”
Kim Hạ nhìn theo xe Rebecca chạy đi, thể mới đi đến cửa lớn Sharing-La.
Đã sang mùa đông, Trần Chi Thành đứng ở cửa khách sạn, miệng thở ra khí nóng, nháy mắt biến thành khói trắng lượn lờ, Kim Hạ ba bước thành hai bước chạy đến: “Ngại quá, để cho Thành đợi lâu.”
Trần Chi Thành không sao cả cười cười: “Không có gì, cũng không lâu lắm.”
“Vậy chúng ta đi thôi, đi chỗ nào ngồi xe?” Kim Hạ nhìn vùng lân cận xung quanh, muốn nhìn ở đâu có nhà ga công cộng, tầm mắt lướt qua ven đường phía trước, một chiếc xe đen bóng dừng ở trên đường phía trước.
Khoảng cách hơi xa chút, nhìn không rõ biển số xe, nhưng nhìn hình dáng xe, rất giống LandRover Lục Xuyên thường lái.
Cửa số tối đen, cũng nhìn không được bên trong có người hay không.
Cô không tiếp tục nghĩ nhiều, tầm mắt rất nhanh rời đi, Trần Chi Thành chỉ một hướng: “Chúng ta sang bên kia, chỗ ăn cơm không xa, qua một trạm ga là đến, đi bộ qua đi.”
Kim Hạ nắm thật chặt áo lông trên người, nhẹ nhàng khẽ ừ một tiếng.
“Lạnh không?” Trần Chi Thành để ý đến động tác cô kéo áo: “Bằng không gọi xe đi, khỏi phải đi bộ.”
Kim Hạ lắc đầu, nở nụ cười: “Sao có thể chiều chuộng như vậy, chỉ là bên trong khách sạn máy sưởi rất ấm, ra bên ngoài có chút không thích ứng.”
Trần Chi Thành gở khăn quàng cổ của mình ra, quàng lên cổ cô, Kim Hạ còn chưa có phản ứng lại, anh cũng đã quàng lên cổ cô, sau đó thắt nút ở cổ áo cô, cũng không nói gì, nhìn chằm chằm cô cười.
Tầm mắt trực tiếp kia, tinh sáng, rõ ràng xen lẫn vài phần nóng cháy, Kim Hạ cảm thấy máu trong người đều bắt đầu nóng lên bởi tầm mắt anh, tiếp theo nhớ đến cái gì, vội vàng nhanh chóng phục hồi.
Cô không thể đáp lại anh, anh xứng đáng được một cô gái tốt trong sạch.
Rối rắm thu hồi tầm mắt, cô mặt không chút thay đổi nhìn lại hướng lúc trước, mới phát hiện ra cửa chiếc xe kia đã mở ra, một người đàn ông mặc âu phục màu đen đi xuống, nhìn thân hình cùng dáng đi, đúng là Lục Xuyên.
Lập tức đi đến trước mặt Kim Hạ, Lục Xuyên đưa tay đến ngực cô, mở khăn quàng cổ Trần Chi Thành vừa quàng lên.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian